Chạy là tần số của các bước chạy nhanh mà khi thực hiện, cơ thể có xu hướng nổi vì mỗi lần chỉ có một chân trên mặt đất. Trong điền kinh, môn chạy được chia thành 5 môn thể thao là chạy cự ly ngắn, chạy cự ly trung bình, chạy cự ly dài, chạy vượt rào và chạy tiếp sức. Mỗi kiểu chạy có những kỹ thuật và quy tắc khác nhau. Đây là một lời giải thích đầy đủ hơn cho bạn.
Chạy điền kinh
Các môn thể thao chạy có thể được chia thành năm, sau đây là giải thích và sự khác biệt của từng nhánh.1. Chạy cự ly ngắn
Chạy cự ly ngắn bắt đầu bằng xuất phát ngồi xổm. Chạy cự ly ngắn là một trong những nhánh chạy của môn điền kinh được thi đấu ở các cự ly 100 m, 200 m và 400 m. Ở môn chạy cự ly ngắn, những người thi đấu sẽ chạy hết tốc lực (nước rút) nên cuộc đua này thường được gọi là chạy nước rút. Trong cuộc đua cự ly ngắn, kỹ thuật xuất phát được sử dụng là khởi động ngồi xổm và vận động viên chạy phải đặt chân lên vạch xuất phát trước khi trận đấu bắt đầu. Trọng tài sẽ đưa ra tín hiệu dần dần, cụ thể là “Sẽ”, “Sẵn sàng” và “Có”. Tín hiệu "Có" cũng có thể được thực hiện bằng cách sử dụng súng bắn. Ở mỗi giai đoạn của tín hiệu, người chạy sẽ thay đổi vị trí cơ thể của mình lúc bắt đầu từ hoàn toàn ngồi xổm đến dần dần đứng lên. Khi từ “Có” hoặc một cú sút vang lên, người chạy sẽ bắt đầu chạy. Trong các cuộc thi chạy, kỹ thuật xuất phát là một khâu rất quan trọng. Bởi vì nếu một người chạy 3 lần mắc lỗi khi bắt đầu, người đó có thể bị truất quyền thi đấu. Môn thi chạy cự ly ngắn trong các môn thi đấu lớn được thực hiện theo 4 giai đoạn là vòng 1, vòng 2, bán kết và chung kết.2. Chạy cự ly trung bình
Các cuộc đua cự ly trung bình bao gồm cự ly 800 hoặc 1500 m. Nhánh chạy tiếp theo là chạy cự ly trung bình. Trong môn điền kinh, chạy cự ly trung bình được chia thành hai cự ly 800 m và 1.500 m. Đối với đường chạy 800 m, kỹ thuật được sử dụng là khởi động ngồi xổm. Trong khi đó, đối với một quãng đường dài hơn, vận động viên chạy khởi động đứng. Không giống như những người chạy cự ly ngắn có thể phát huy hết sức lực khi cuộc đua bắt đầu, những người chạy cự ly trung bình, đặc biệt là những người chạy cự ly 1.500 m, phải rất giỏi trong việc kiểm soát thể lực và tốc độ. Sau đây là kỹ thuật chạy cự ly trung bình cần được quan tâm.- Cơ thể cần luôn được thư giãn, thoải mái.
- Không nên vung tay quá cao như khi chạy cự ly ngắn.
- Khi chạy, nghiêng người về phía trước khoảng 15 độ so với đường thẳng đứng.
- Chiều dài sải chân cố định và chiều rộng của áp lực lên cú xoay đùi về phía trước. Chiều dài sải chân phải phù hợp với chiều dài của chân.
- Nâng cao đầu gối vừa đủ (không cao như chạy nước rút).
- Khi trọng tài ra hiệu "Sẵn sàng", vận động viên chạy phải bước về phía trước và đứng thẳng sau vạch xuất phát.
- Khi có tín hiệu “sẵn sàng”, người chạy vị trí chân trái phía trước, chân phải phía sau nhưng chưa bước vào vạch xuất phát. Cơ thể được tạo ra để nghiêng về phía trước.
- Khi có tín hiệu "Có", người chạy bắt đầu chạy với tốc độ chậm hơn.
3. Chạy đường dài
Chạy marathon đường dài đua trên đường cao tốc Chạy đường dài trong môn điền kinh là cuộc thi chạy trên cự ly hơn 5.000 mét. Các cự ly chạy cự ly thường được tranh cãi là 5.000 mét, 10.000 mét và marathon 42.195 mét. Các cuộc đua cự ly 5.000 m và 10.000 m có thể được tổ chức trên đường đua của sân vận động hoặc trên đường cao tốc. Trong khi chạy marathon thường được tổ chức trên đường vì quãng đường di chuyển rất dài. Cũng giống như các cuộc thi chạy khác, người chiến thắng trong các cuộc đua đường dài được xác định bằng thời gian về đích nhanh nhất. Tuy nhiên, trên thực tế, các vận động viên chạy đường dài phải quản lý tốt sức lực và hơi thở để hoàn thành tốt cuộc đua. Vì cuộc thi sẽ kéo dài trong thời gian dài nên kỹ thuật thở trong chạy đường dài đóng vai trò rất quan trọng. Các kỹ thuật thở thường được người chạy cự ly sử dụng là:- Thở từ miệng
- Thở bụng thường xuyên
- Hít thở ngắn và nông
- Hít thở đều đặn và nhịp nhàng
- Kiểm soát hơi thở bằng cách lắng nghe âm thanh hơi thở
4. Chạy tiếp sức
Người chạy tiếp sức chuyền gậy cho người chạy tiếp theo. Chạy tiếp sức hay chạy tiếp sức là cuộc đua chạy được thực hiện theo đội và mỗi đấu thủ trong đội phải vượt qua một khoảng cách nhất định trước khi đưa gậy nối (gậy tiếp sức) cho đồng đội trong phía trước anh ta. Quá trình này sẽ được lặp lại nhiều lần cho đến khi người chạy cuối cùng trong đội đến hàng. Một đội chạy tiếp sức thường bao gồm bốn người chạy, đó là người chạy thứ nhất, người thứ hai, người chạy thứ ba và người chạy thứ tư. Tuy nhiên, số vận động viên chạy tiếp sức có thể được sửa đổi theo tiêu chí thi đấu thành 2, 4, 8 hoặc nhiều hơn miễn là số chẵn. Trong các môn thi đấu chính thức, số vận động viên chạy tiếp sức thi đấu trong một đội thường là 4 người. Các cuộc đua tiếp sức thường được thi đấu có kích thước 4 x 100 mét và 4 x 400 mét. Điều này có nghĩa là mỗi người trong đội phải chạy 100 hoặc 400 mét trước khi đến được một đồng đội ở vị trí tiếp theo và đưa dùi cui để tiếp tục cuộc đua. Việc nhận và trao gậy trong các cuộc đua tiếp sức không thể thực hiện một cách tùy tiện. Sau đây là các kỹ thuật chấp nhận dùi cui đã biết trong chạy tiếp sức:• Kỹ thuật nhận dùi cui bằng cách nhìn (trực quan)
Người chạy nhận gậy làm như vậy bằng cách vừa chạy bộ vừa quay đầu nhìn vào cây gậy do người chạy trước đưa. Tiếp nhận gậy theo cách này thường được thực hiện ở một số lượng 4 x 400 mét.• Kỹ thuật nhận gậy bằng cách không nhìn thấy (không nhìn thấy)
Người chạy nhận gậy làm như vậy bằng cách chạy mà không nhìn vào cây gậy mà anh ta sắp nhận. Cách nhận gậy mà không cần nhìn thường được áp dụng trong cuộc đua tiếp sức 4 x 100 mét. Ngoài ra, việc cho và nhận dùi cui cũng có thể được phân chia theo hướng mà nó được đưa ra, như sau:• Kỹ thuật đưa và nhận gậy từ bên dưới
Kỹ thuật này thường được thực hiện nếu người chạy cầm gậy bằng tay trái. Người nhận sẽ sẵn sàng nhận gậy với lòng bàn tay hướng xuống. Trước khi trao dùi cui, người chạy mang gậy sẽ vung gậy từ sau ra trước và đưa từ bên dưới, theo hướng đối diện với lòng bàn tay của người nhận.• Kỹ thuật đưa và nhận gậy từ trên cao
Trong kỹ thuật này, lòng bàn tay của người nhận sẽ hướng lên trên và người trao dùi cui đặt dùi cui theo hướng lòng bàn tay của người nhận. Trong cuộc đua tiếp sức, gậy được cầm bằng tay trái cũng sẽ được chấp bằng tay trái và ngược lại.5. Chạy mục tiêu
Vận động viên chạy phải nhảy qua mục tiêu trong cuộc đua vượt rào Các môn thể thao chạy được thực hiện bằng cách nhảy qua mục tiêu được gọi là chạy vượt rào hoặc vượt rào. Có ba cự ly được tranh cãi, đó là 100 mét cho nữ, 110 mét cho nam và 400 mét cho nữ và nam. Trong cuộc thi điền kinh, mỗi đường đua sẽ đặt 10 chướng ngại vật với các quy định sau:- Trong cuộc đua 100 mét vượt rào, khoảng cách từ điểm xuất phát đến mục tiêu đầu tiên là 1,13 mét và từ mục tiêu đầu tiên đến mục tiêu thứ hai, v.v. là 8,50 mét. Khoảng cách từ bàn thắng cuối cùng đến vạch đích là 10,50 mét.
- Trong cuộc đua 110 m vượt rào, khoảng cách từ điểm xuất phát đến mục tiêu đầu tiên là 13,72 mét và từ mục tiêu đầu tiên đến mục tiêu thứ hai, v.v. là 9,14 mét. Khoảng cách từ bàn thắng cuối cùng đến vạch đích là 14,02 mét.
- Trong cuộc đua 400 mét vượt rào, khoảng cách từ điểm xuất phát đến mục tiêu đầu tiên là 1,14 mét và từ mục tiêu đầu tiên đến mục tiêu thứ hai là 35 mét. Khoảng cách từ bàn thắng cuối cùng đến vạch đích là 40 mét.
- Mục tiêu phải được làm bằng kim loại hoặc vật liệu thích hợp khác.
- Chiều cao của khung thành được sử dụng trong cuộc đua 100 mét vượt rào là 0,84 mét và đối với 110 mét, nó phải là 1,067 mét. Đối với 400 mét của nữ, chiều cao mục tiêu được sử dụng là 0,762 mét và 0,914 mét đối với nam.